Nhỏ bỏ anh rồi
Nhỏ bỏ anh
Lặng lẽ ra đi-lá lìa cành
Rất khẽ nhưng mùa thay vĩnh viễn
Giữa một ngày Đông trời rất xanh
Nhỏ bỏ anh về nơi rất xa
Đây tối bên em ngày chan hoà
Rất lạ: Hồn anh không buồn nữa
Quên
Nhớ
Thương
Hờn ...
Khó nói ra
Nhỏ bỏ anh về theo trái tim
Nhìn xuống bàn tay anh cố tìm
Đâu đường duyên nợ đôi ta nhỉ?
Chĩ thấy hằn lên vết chân chim
Nhỏ bỏ anh đành sao nhỏ ơi?
Mây trôi, cuốn lá gió phương trời
Đợi đến bao giờ bao giờ nữa?
Đông chớm mà sao ngập tuyết rơi
Nhỏ bỏ anh rồi
Anh bỏ vui
Nhỏ đi không biết có ngậm ngùi?
Mà thôi anh tiếc than chi nữa
Thời gian cuồn cuộn mãi trôi xuôi
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment