Saturday, June 9, 2007

Dã Man

Em "dã man" bỏ tình tôi hoang dã
Giữa trưa Hè sao phố xá buồn thiu
Thơ tôi viết em nỡ làm mặt lạ
Thôi cũng đành?
Một thuở ấm nồng yêu!

Đừng kéo níu:
Tình xin đừng miễn cưỡng
Cảm ơn em
Xưa măt' biếc môi hường
Thôi ngày ấy -- bây giờ là tưởng tượng
Thơ tôi giờ trăm nhớ với ngàn thương

Trong hồi tưởng biết bao giờ phai nhạt?
Nghe đêm đêm xao xác lá trỡ mình
Trong tĩnh lặng nằm nghe con dế hát
Sáng ra vườn: Lệ đẫm lá bình minh

Nắng bịn rịn hoàng hôn rồi cũng lịm
Em nay đâu?
Tôi mãi quẩn quanh tìm
Trên phố cũ lại về mùa điệp tím
Em đâu rồi?
Điện thoại vẫn lặng im!

No comments: