Friday, June 15, 2007

Trăng Sầu

Đêm vô cùng mà trăng mông lung
Chưa phai Hè cành Thu run run
Trăng ngà rụng xuống thềm ngơ ngác
Xào xạc hàng thông biển muôn trùng

Ơi người bên đó thương nhớ đó
Có thấy trăng về nhắc Trung Thu
Chiều bỏ đi rồi ... Hiu hắt gió
Vui bỏ ta rồi dế đêm ru

Em ngủ ngoan nha giữa khung hình
Sách, vỡ, đèn bàn ... cũng lặng thinh
Hồn ta cũng ngủ trên trang giấy
Trãi giấc mơ lòng trăng lung linh

Em có mơ ngày ta kết duyên?
Nhãn lồng chín nẫu đợi chim Quyên
Chậu còn hiu quạnh chờ tăm cá
Tình xa sao quá đỗi truân chuyên!

Trăng đã cao rồi, đêm hút sâu
Tự tình viết hoá khúc thơ sầu
Và thơ than thở dường uỷ mị
Ta nhớ em mà ... ai biết đâu?

No comments: