Vì sao xa xưa ấy
Nay lạc đâu ngân hà?
Tôi thả đàn hạc giấy
Đi tìm giùm tình xa
Em mãi tìm sao lạ
Để sao xưa nhạt nhòa
Đêm mịt mùng đe dọa
Nên trời khuya khóc òa
Tôi hòa buồn vào mực
Vứt sầu vào trong thơ
Muôn đời sao thao thức
Bởi tình tôi bơ vơ
Cuộc tình mình tan vỡ
Ngang trời vì sao băng
Nghe côn trùng than thở
Nhớ thật nhiều... Biết chăng?
Tuesday, June 19, 2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment