Monday, June 18, 2007

Duyên Quê

"Mênh mông nước chảy lặng lờ
Duyên đi thì níu, duyên chờ không ưng"
NN

Cớ gì Bậu cứ ngập ngừng?
Thương thì cứ nói, chớ đừng đong đưa
Trời còn lúc nắng lúc mưa
Thương nhau cho trót, đừng lừa dối nhau

Thơm nhẹ nhàng là bông Cau
Trắng như bông Bưởi
Ngọt ngào dừa xiêm
Bớ cô Hai chớ kiếm tìm
Bông Bần rụng xuống cá lìm kìm nó bâu

Nhọc công gánh nước tưới Trầu
Trầu vàng không thấy, xanh màu dây Tiêu
Nhờ ai cắt nghĩa tình yêu
Xa xôi bên đó, Qua liều Qua qua
Sợ xứ lạ
Sợ người ta...
Đóng cửa không tiếp chắc thà... nhảy sông

Nghe sông bên đó nông choèn
Liều mạng nhảy xuống có phen... gảy giò
Sông cạn thì khỏi gọi đò
Nếu Qua qua đó Bậu cho ở nhờ?
Hay Bậu không có thì giờ
Bỏ Qua cầu bất đầu bờ, cuối mương?

Thương thì năm bảy đường thương
Ghét thì... nói thẳng vấn vương làm gì?
Bông gì "vừa nở vừa đi"?
Trái gì thương tặng, ghét thì vụt luôn?

Cau còn trăm trái mỗi buồng
Trầu dây trăm lá
Nỗi buồn riêng Qua!

Sợ Bậu chê cau cứng, trầu già
Bậu mà ưng thuận Qua qua nhà liền tay!

No comments: