Saturday, June 9, 2007

Bốn Tám

Thôi đừng trách nhau
Bao nhiêu cho vợi niềm đau đã nhiều?
Thôi hờn dấu yêu
Làm sao ngắn lại những chiều nhớ thương?
Thôi mà dư hương
Giật mình thảng thốt phố phường em đâu?
Ngủ ngoan đêm thâu
Xin đừng mơ nữa mộng đâu... thật mà
Thôi đừng thiết tha
Làm sao níu lại ngày qua bây giờ
Đừng sầu nữa thơ
Thoáng hình bóng cũ ngẫn ngơ suốt tuần
Đời nhiều gian truân
Mong đường em bước lót thuần cỏ hoa
Thôi đừng sương nhòa
Dẫu Thu đang tới vỡ òa tương tư
Thôi mà âm dư
Nhớ không điện thoại bây chừ lặng câm?
Có còn nảy mầm?
Thu qua, Đông tới thăng trầm lại Xuân?

No comments: