Cảm ơn chiều mang bóng ngã vai tôi
Lòng ngã xuống khoảng sân vàng úa cỏ
Nắng đi rồi hoa phù dung thôi đỏ
Và hoàng hôn hồn cũng hoá nhỏ nhoi
Cảm ơn ngày thôi hừng hực chói chang
Đời đôi lúc cần bóng râm lãng mạn
Tôi đôi lúc cần xa rời ánh sáng
Mặt trời qua đêm ngủ lại huy hoàng
Cảm ơn đàn bướm trắng thuở xa xưa
Dù trong mộng chưa bao giờ đậu lại
Ai nỡ trách thuở ban đầu vụng dại
Cho tôi ươm bao hy vọng đủ vừa
Cảm ơn chùm hoa lửa ánh như môi
Gió bối rối hôn êm tà áo lụa
Nào ai biết dịu dàng như mạ lúa
Cũng theo dòng năm tháng lững lờ trôi
Cảm ơn trời ... tôi cũng có con tim
Tìm kiếm mãi cuối cùng em bắt gặp
Cảm ơn em hoà cùng tôi nhịp đập
Để từ nay ta san sẻ nỗi niềm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment