Saturday, June 9, 2007

Rụng Vào Niềm Nhớ

Rụng xuống lá xa những ngày nắng đẹp
Rụng xuống mưa mây thôi kiếp phiêu bồng
Buồn rụng xuống dường như là giọt lệ
Biết bây giờ em còn nhớ tôi không?

Ngày trống rỗng và đêm dường vô tận
Khuya thân quen mà cũng chợt lạ lùng
Em nơi ấy bây chừ sao diệu vợi
Ngỡ vươn tay nay xa đến muôn trùng

Rụng xuống thời gian dịu dàng sợi tóc
Em tôi xưa thôi biết khóc bao giờ?
Tôi tự hỏi được gì hai năm học
Thêm mảnh bằng, một lần nữa bơ vơ!

Sau tất bật, thanh thản về -- tôi ngỡ
Đâu ai hay biền biệt giữa đôi bờ
Yên tĩnh quá, tôi nghe từng hơi thở
Yêu thương nhau ai trách móc bao giờ

No comments: