Em ơi lá rụng tan vào đất
Tình rụng tan vào trong nỗi đau
Vun vút ngày xưa trôi đi mất
Còn chút thơ tình gởi cho nhau
Tôi dạo vườn thơ như lối hoang
Bướm xưa thôi lượn, chim xa đàn
Mình tôi tha thẩn, mình tôi hát
Đêm cựa mình nghe con dế than
Lần giở từng trang thơ nhật ký
Vui xưa nay trĩu những u buồn
Thôi em, tôi chẳng thèm mộng mị
Tôi với mình thơ nghêu ngao luôn
Đã muộn lắm rồi... trời tắt nắng
Vĩnh hằng sao được ánh hoàng hôn?
Tôi gởi mơ vào trang áo trắng
Hồn cỗi cằn đi khi lớn khôn
Thôi em, lá rụng tan vào đất
Vui rụng tan hòa trong mắt cay
Kỹ niệm cũng đành trôi đi mất
Tôi níu ngày xưa, tay trắng tay
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment