Không bao giờ anh trách móc Nhỏ đâu
Vì nước mắt có bao giờ chảy ngược?
Vì tương lai có ai nào biết trước?
Buồn mênh mông, vui có được bao ngày
Thôi đừng nhìn bao lằn chỉ trên tay
Ơn mưa xuống giấu giùm đôi mắt ướt
Xin khoan dung vì đời nhiều mưu chước
Nhỏ trong anh mãi mãi nhỏ ban đầu
Như chân cầu cuồn cuộn nước trôi xuôi
Có tiếc nuối cũng chìm trong biển rộng
Mơ ước nhiều bao nhiêu đời như mộng?
Sông quanh co mãi cũng biển tìm về
Tạ ơn nhau bao vết cứa trong lòng
Cho anh biết bây giờ cây trái ngọt
Những cay đắng ngày xưa hằn roi vọt
Cho hôm nay anh biết quí trọng tình
Tạ ơn một thời vất vã điêu linh!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment