Saturday, June 30, 2007

Đứng Lên Em

Đôi khi ngày vắng mặt trời
Đôi khi chán ngán giữa đời bon chen

Vui quen
Buồn lạ
Trắng đen
Trước trang giấy trắng ngọn đèn lặng câm

Dường đơn điệu bước âm thầm
Xoay vòng chóng mặt thăng trầm mưu sinh
Biết tin ai?
Ai thương mình?
Kiễng chân toan với cuộc tình mong manh

Có những mùa lá thôi xanh
Có đèo cao bước độc hành hoang mang
Có rừng trơ ngỡ héo tàn
Đôi khi tuyệt vọng bàng hoàng, thật sao?

Tận cùng buồn
Tột cùng đau
Lẻ loi phó mặc đời vào giòng trôi
Giọt mặn dường rớt trên môi
Giọt cay xè mắt
Đâu rồi niềm tin?

Rồi dừng mưa
Rồi bình minh
Rồi mùa Xuân đến hồi sinh muôn loài
Này em đời chốn luân hồi
Chết về
Sống gởi
Buồn rồi lại vui
Đứng lên em, thôi ngậm ngùi
Đắng cay rồi sẽ ngọt bùi, sợ chi
Nắm tay anh đứng lên đi
Ngẫng đầu bước tới, sầu bi được gì?

No comments: