Yêu như ghen
Thương như thù
Yêu cho héo hắt mù loà tâm can
Từng đàn thiêu thân tới
Nhào vào ngọn lữa đêm
Những con ruồi dại dột
Chìm dĩa mật say mềm
Từng bàn tay nắm níu
Giữa phi trường thênh thang
Những bước chân nặng trĩu
Sầu chất sầu vai mang
Ngoài hiên nghe Thu tới
Son vàng xao xác rơi
Tiếng chim khuya chới với
Thiên di khuất sương trời
Từng đàn bươm bướm lá
Sà trên vuông cỏ xanh
Thôi, giã từ mùa Hạ
Nấn ná rồi cũng đành!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment