Saturday, June 30, 2007

Khùng Khùng

Nhỏ chưa được khôn
Ta cũng khờ khờ
Hai đứa ngỡ trưởng thành mà chưa lớn
Vì dại nên đem tim mình đùa giỡn
Rồi xót xa đau có đâu ngờ

Ta ngỡ thơ vui
Đâu biết thơ buồn
Nhỏ tinh nghịch còn ta hay cà rỡn
Hoa hồng thơm, nhọn gai hồng đau đớn
Để bây giờ xa xôi nhớ Nhỏ luôn

Ta uống mãi ly chanh, đường không có
Bỏ ngọt ngào vì sợ Nhỏ đau răng
Hoa hồng tím tặng người thay hồng đỏ
Biết người ta thương sắc tím bằng lăng

Ta lặng lẽ làm thơ vì nhớ Nhỏ
Con sâu đo giàn thiên lý ngàn trùng
Ta như dế sống trọn đời dưới cỏ
Đêm đêm ca réo rắt mộng tương phùng

Nhỏ cứ giận ta
Ta cứ khùng khùng
Đem quá khứ một thời trêu tức Nhỏ
Đọc kinh Phật cuộc đời là chổ trọ
Xin chọn tim em chốn trọ cuối cùng

Ta cũng muốn dâng em lời đường mật
Đời ba gai quen sự thật mất rồi
Nhỏ cứ quay lưng
Ta hoài lấc cấc
Đành như sông luôn bên lở, bên bồi

Nhỏ cứ làm thinh
Ta còn bối rối
Mình mãi hờn ghen vì lỡ... yêu rồi!

No comments: