Rớt vào đêm từng giọt lung linh
Cây điềm tĩnh chờ mùa Xuân trỡ lại
Đêm lặng gió cớ gì Đông tê tái
Nhấp nháy ánh đèn chờ đợi Giáng Sinh
Một mình trăng
Một mình ta
Ở bên đó gió chồng chềnh sông phẳng
Ở bên đó hạc gọi bầy nín lặng
Một mình em
Lặng lẽ sáng ngọn đèn
Cài then
Kín cửa
Sao hút sâu vô tận nỗi buồn?
Khuông cửa sổ mờ sương
Em đến trường êm êm bông tuyết rụng
Ghét sợi thun trói làn tóc sẽ sàng
Tan trên môi
Rơi không thôi
Đêm rả rích mưa phùn
Đến bao giờ thôi chờ chực mong lung ?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment