Saturday, June 30, 2007

Hai Nhánh Lục Bình

Cắc cớ gì em buông câu hỏi khó
Cho hoàng hôn rụng đỏ cánh Phượng nhòa
Thương mến nhau nào trò chơi trẻ nhỏ
Tình phải đâu đôi ba buổi chuyện trò

Đến như gió lang thang hoài cũng mệt
Đến như sông rồi cũng biển tìm về
Anh yêu Nhỏ, chấm cuối dòng, chấm hết
Mong trăm năm mình má áp vai kề

Thương nhau rồi, ngàn trùng xa đâu kể
Ta đi đâu mong nhớ cũng theo về
Đừng hỏi khó nhau, cớ gì rưng lệ
Một câu dễ dàng: Mình gá nghĩa phu thê?

Ngày có thể nắng mưa không đoán trước
Nhưng lòng anh như ghềnh thác về xuôi
Trôi quanh quẩn rồi cũng về biển rộng
Tình truân chuyên rồi cũng đến ngày vui

Cuối con đường nếu đi thì sẽ đến
Cuối chuỗi ngày chờ đợi sẽ kề bên
Cho dẫu tình ta có ngày đau bệnh
Thương nhau rồi, xa cách mấy không quên

Hai nhánh lục bình trôi qua bến lạ
Sao mình không kết lại để sinh sôi
Dựa dẫm vào nhau trong sóng cả
Để muôn đời hoa tím mãi không thôi

No comments: