Thursday, June 7, 2007

Lang Thang Ngày Tạ Ơn

Ừ ngoài cửa sổ tuyết bay
Nhạc êm vừa đủ trong ngày Tạ Ơn

Quên phiền muộn
Quên dỗi hờn ...
Ừ ta hạnh phúc còn hơn nhiều người

Ừ xin môi nở nụ cười
Dẫu còn chua chát
Dẫu người không quen ...

Nhà ai phòng vẫn sáng đèn
Giữa trời tuyết trắng bỗng nghèn nghẹn ... thương!
Còn nhớ nhau đến miên trường
Dấu chân cô độc trên đường trắng phau

Tuyết rơi
Rơi mãi dầy cao
Mênh mang tuyết trắng
Cồn cào ... em đâu?

Lầu cao đường hoá vực sâu
Lang thang trên phố
Bạc đầu tóc xanh
Tuyết mềm đậu xuống vai anh
Nghe oằn trĩu nặng đầu cành tương tư

Áo trắng bay
Kìa dường như
Dấu yêu thấp thoáng ngỡ từ hoài mong

Tình yêu? Có dẫu như không
Thinh không trắng xoá
Môi hồng nay đâu?

Về thôi
Lòng giục về mau
Bước chân nặng trĩu lào xào - tuyết đau!
Về thôi
Sưởi lại tình nhau
Tạ ơn em đến ngàn sau ... Dẫu buồn!

No comments: