Thursday, June 7, 2007

Thu New England

Ừ sao ta chẳng như là lá
Để nhuộm vàng Thu, em bâng khuâng
Để cuốn theo chiều cơn gió lạ
Em ngẫn ngơ nhìn, chậm bước chân

Mỗi lần sương sớm mờ thung lũng
Ta ngỡ rừng xa cháy rực trời
Ngàn cây lá đỏ chờ gió rụng
Kìa Phượng, Phượng rơi của một thời

Ừ rơi mưa bụi, nhoà mưa bụi
Chút tủi hờn dâng, lạnh xa nhà
Em ạ, ước gì ta gần gủi
Tay ấm chiều nay chắc đậm đà

Lá rụng xuống hồ, hồ xao động
Rung cả trời mây, cả rừng hoang
Giọt nhớ rụng vào hồn hoài mộng
Em biết bây giờ có còn ngoan ?

No comments: