Saturday, June 9, 2007

Dặn Dò

Người cứ ngoan như thuở còn thơ dại
Đừng lớn rồi tập tễnh học gian... ngoan
Hồn đá cuội giữa giòng đời tuôn chảy
Cũng hao mòn theo cuồn cuộn thời gian

Rồi mai mốt về thăm quê xa ngái
Cây vườn xưa nào ai biết đổi thay
Dù sao nữa màu Phượng còn thắm mãi
Khi Hè về muôn bướm đỏ tung bay?

Nhỏ nuôi lại tóc dài giùm anh nhé
Để gật đầu khe khẽ tóc đong đưa
Để những lúc thắt lòng mơ đất mẹ
Còn mộng dáng ai tha thướt bóng dừa

Chưa đưa Nhỏ qua cầu tre lắc lẻo
Chưa hái cho nhau vú sữa đầu mùa
Nhỏ mang đến chuỗi cười trong trẻo
Cho đời vơi bao ám ảnh được thua

Nhỏ khua guốc cho lòng anh rộn rả
Để sau này, nói dại, lỡ chia xa
Lúc vội bước vô tình anh vấp ngã
Biện hộ lòng, cúi hôn bước Nhỏ qua

Nhỏ giữ lại giùm tà áo trắng
Để anh tin thiện mỹ trường tồn
Mai lỡ xa nhau anh nhìn ánh nắng
Ngắm mây trời mà nhớ Nhỏ luôn luôn

No comments: