Chiều mang nỗi nhớ về tím ngõ
Bên đó Người Ta chắc ngủ rồi
Nếu như đời sống là chốn trọ
Anh muốn trọ cùng Nhỏ mà thôi
Ngày trôi theo nắng chìm xuống biển
Để thủy triều dâng xóa dấu giày
Dù lâu đài cát không vĩnh viễn
Như dã tràng anh dựng mỗi ngày
Bay đi mây tím, trời mây tím
Bay cùng chim biển đến bờ kia
Khi ánh mặt trời đây tắt lịm
Bình minh bên ấy rạng rỡ kìa
Anh biết khi ngày-đêm gặp gỡ
Chia biệt vầng dương buổi hoàng hôn
Nhỏ ơi, xa cách xin đừng sợ
Mai nắng bừng lên ấm tâm hồn
Chiều hôn hoa Cúc hôn hoa Cải
Màu nắng có phai hoa vẫn vàng
Lỡ xa đời sống thơ anh mãi
Theo gió mơn man sợi tóc nàng!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment