Đông Hà Nội vô Sài Gòn kiếm Nhỏ
Tội nghiệp hàng me gió buốt về khuya
Đêm phương Nam thấu lòng ở trọ
Lạnh có bồi hồi tim bé xíu ai kia?
Kìa Mai nở
Có nhớ Đào hé nụ?
Nhỏ bên người còn ấp ủ chuyện xưa?
Cảm ơn mùa Đông chuyễn lời ẩn dụ
Nguôi oi nồng nắng nhiệt đới ban trưa
Rét vừa đủ cho Người Ta trăn trỡ
Để diện hững hờ khăn cổ, áo len
Lạnh chút xíu để Người bâng khuâng nhớ
Người xứ xa chưa gặp mặt mà quen
Thôi
Lỡ hẹn
Nhờ mùa Đông nói hộ
Buồn mênh mang sóng nước hồ Tây
Lạnh không Nhỏ?
Xa rồi mấy độ
Thơ hóa sương mù lãng đãng vương cây
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment