Nắng không về để Dã Quỳ ngơ ngẫn
Nhỏ chưa về
Lẩn thẩn một mình anh
Đông chưa hết gió lạnh còn quanh quẩn
Cây hai hàng hy vọng chửa lên xanh
Mong manh khói vương cành thông nhẫn nại
Mong manh buồn buôn buốt vắng bàn tay
Đâu áp út ngón hồng tươi mềm mại
Để dành anh nha? Đừng nhận nhẩn ai
Ngày phai vội bởi vì ngày không nắng
Đêm trỡ trăn vì mong ngóng tin Người
Mây khuất nẽo thêm đường về hoang vắng
Xa Nhỏ nên môi biếng nụ cười
Nắng lười quá bỏ mặc ngày u ẩn
Nhỏ vô tình không gọi
Tận cùng mong!
Ừ đâu biết Nhỏ nghĩ gì
Không giận
Sương khói muộn phiền sao quá mênh mông!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment