Friday, April 13, 2007

Tạ Ơn

Núi ngã bóng choàng vai mây thầm lặng
Chiều tạ ơn hoa ôm nắng giã từ
Đường thăm thẳm
Ừ, hoàng hôn trĩu nặng
Giăng tím trời phải màu của tương tư?

Từ dạo ấy thơ sầu miên man viết
Tạ ơn nhau cho hồn biết mơ màng
Nhỏ duyên dáng nên lòng ta tha thiết
Mơ môi thơm mắt biếc liếc dịu dàng

Ngàn câu chữ thả lên cùng gió lộng
Trong mông mênh đánh động trái tim hồng?
Tạ ơn mẹ của người anh ôm mộng
Thêm cho đời hương sắc để hoài mong

Tạ ơn giữa dòng đời đông bỗng gặp
Nghe tưng bừng nhịp đập trái tim yêu
Nhiều nghi ngại
Nhưng thương rồi bất chấp
Dẫu vẫn còn đầy ắp giận, ghen, kiêu

Đêm trĩu xuống vì trăng sao chi chít
Nhỏ nghịch gì cho trĩu tim anh?
Nắng phai ánh soi bóng-hình khăng khít
Tạ ơn Nhỏ nhiều dù mới chớm mong manh

No comments: