Friday, April 6, 2007

Cung Đàn Xưa

Giữa khuya khẽ dạo cung đàn
Rung dây hoài niệm rụng ngàn nốt đau
Buồn thâm trầm
Vui vút cao
Đong đưa ngày tháng thuở nào nồng say
Mật ngọt dần hóa rượu cay
Dây tơ vuốt mãi thành chai ngón mềm
Giọt buồn vui rụng vào đêm
Mình ta ở lại nhìn thềm bóng nghiêng
Ôm đàn
Ôm nỗi niềm riêng
Lâu rồi quên phím, đau xuyên ngón ghì
Cung đàn xưa còn nhớ gì?
Lỡ tay đánh thức nhu mì dáng ai
Sầu tuôn trào đầu ngón tay
Sương khuya thấm ướt môi hay lệ nhòa?

No comments: