Một chiều mùa Đông
Một căn phòng trọ
Trời đầy gió
Sương khói tỏa mờ
Chơ vơ Dã Quỳ
Trụi trơ cành cội
Thông gọi gió ngàn
Tôi gọi ai?
Trốn hoài mặt trời
Mệt nhoài cây trụi
Bạc đầu bóng núi
Nứt nẻ môi
Chiều trôi hun hút
Chút nắng đọng vàng
Thênh thang xa lộ
Bao giờ hội ngộ?
Mơ hồ trăng mõng
Mơ hồ sao rơi
Ngập lòng gió lộng
Người ơi
Người ơi
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment