Friday, April 13, 2007

Nhắn

Nắng đâu mất bỏ hoàng hôn hụt hẫng
Tần ngần rơi những lá cuối mùa Thu?
Nhỏ đâu mất một mình anh lẫn thẫn
Ngồi làm thơ mây trùng điệp giăng mù

Ngỡ đã cũ những mùa Đông cách biệt
Nhỏ vô tình đâu biết vẫn nhớ nhau
Rơi tuyết trắng cho đời thêm thuần khiết
Đêm lạnh nhiều càng lấp lánh muôn sao

Ào ạt gió ngoài hiên đem nhớ lại
Niềm hoài mong làm sao nói Nhỏ hay
Anh trầm lắng
Nhỏ dường tinh nghịch mãi
Đến bao giờ vai sánh bước trong tay?

Ngày đã hết, đêm bình tâm suy ngẫm
Khuya ươm mơ cho hy vọng nãy mầm
Đông buốt giá để tình ta nồng đậm
Nhỏ, nhớ đợi chờ anh sẽ ghé thăm

No comments: