Chiều qua sông cạn mơ nước nổi
Đáy cát bao giờ lục bình trôi?
Mùa Thu rứt lá chi mà vội
Bỏ lại cành Đông trụi trơ tôi
Bên lối Dã Quỳ vàng Điên Điển
Hóa biển đồng xưa nhớ Tháp Mười
Chiều tím Bằng Lăng hoa ẩn hiện
Đẹp mộng đêm nay miệng Nhỏ cười
Người ơi nhớ quá
Chiều phiêu bạt
Sa mạc mùa Đông lộng gió về
Buồn nhói lòng
Ơ... đôi câu hát
Biết Nhỏ bây giờ có nhớ quê?
Dừng lại bên lề hoa Quỳ dại
Hái một cành thôi đón nắng về
Phòng trọ đêm này dường ấm lại
Vàng bông Điên Điển
Vàng nắng quê
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment