Tuesday, April 24, 2007

Tình Nhỏ

Cái thời lên bốn ai mà biết
Cha mẹ láng giềng đã ghép đôi
Lên năm, lên sáu càng thân thiết
Người lớn trêu hoài: Đám cưới thôi

Rồi cha mẹ đón lên thành phố
Lạ trường, lạ bạn nhớ nhau thêm
Trỡ về thăm Ngoại mùa Phượng đổ
Em đã ngủ rồi, dưới cỏ êm!

Tập đếm hôm nào mượn thêm tay
Lén bỏ sâu đo, em khóc hoài...
Phà ngang cồn Phụng rời quê Ngoại
Sông rộng, trời chiều tuổi thơ phai...

*****

Ngày tuổi mười lăm nhiều mơ mộng
Có Nhỏ môi hồng bạn nhỏ em
Ghé nhà, tà áo tơ vàng óng
Hỏi bài rồi bắt dắt ăn kem

Anh chị trong nhà đem ghẹo mãi
Hắn cứ mơ hồ, thích chút thôi
Có những chiều mưa, em không lại
Bần thần hắn ngó... bong bóng trôi

Hồi đó xe nàng hay hỏng thật
Để hắn trổ tài... vá, bơm xe
Trã công bằng nụ cười ướp mật
Bè bạn chọc hoài: Vô mánh nghe

Mười Sáu lăm le làm thi sĩ
Ngắm lá me rơi, rụng Điệp vàng
Thầm hỏi vu vơ... thương không nhỉ
Nhà nàng gần lắm, không dám sang!

Thế rồi Nhỏ đến, màu áo vàng
Má hồng, môi thắm...chao, kiêu sang!
Nhỏ đến nhà thăm... cô em gái
Báo mai sang Mỹ...
Ôi, vội vàng!

Ông anh rổn rảng ca "Biển Nhớ"
Mười Sáu giận thầm... Trịnh Công Sơn
Khi không sáng tác ra bài nớ
Để buổi chiều ni nghe "buồn hơn"

Nước Mỹ bên kia bờ biển rộng
Tuyết phủ ngập trời mỗi mùa Đông
Nước Mỹ bên kia trời ảo mộng
Mai Nhỏ đi rồi, nhớ nhau không?

..........

No comments: