Friday, April 6, 2007

Vô Đề

Đừng hẹn mùa Đông
Đừng ngóng mùa Xuân
Đừng hứa hẹn để bao lần chờ đợi
Trời đất mông mênh
Thời gian diệu vợi
Thôi Nhỏ ơi vơi cạn mất niềm tin
Đêm nằm nghe tiếng thở của mình
Trong bóng tối rập rình bất trắc
Bên đó
Bên đây
Hai đầu xa lắc
Chắc gì mai còn nhớ hôm nay?
Ngày tháng năm trôi
Rồi quên bẵng
Thà rằng đừng hứa...
Không mong
Trôi hoài ra biển muôn sông
Biển không hề nhạt
Hóa cát rồi vỡ nát có sao đâu?

No comments: