Sunday, April 8, 2007

Có Lý Vì...

Không lý gì em lại thương tôi
Em bình minh
Ta nắng lưng đồi
Trôi kẽ ngón vốc đầy hy vọng
Không lẽ nào...
Mơ ước xa xôi?

Ngồi chiêm nghiệm tình xa tồn tại?
Ta Thu vàng
Em ngơ ngác chân nai
Rồi tuyết trắng thay màu đỉnh núi
Cuộc vui nào cũng đến lúc tàn phai

Em mê mãi ươm nhiều mộng đẹp
Ta chép nỗi buồn đắm đuối ra thơ
Hạnh phúc tinh khôi đôi tà mở khép
Em có phải là hiện thực trong mơ?

Có thương nhau là duyên đừng nợ
Trã hết rồi không nhớ nữa sao?
Em thật thương ta?
Bờ đê nào vỡ
Lũ ngập hồn anh hạnh phúc ngọt ngào

No comments: