Thursday, April 5, 2007

Liều

Không màng thiên đàng
Vì Adam có nàng Eva
Tình yêu mở ra khung trời hạnh phúc

Không cần địa ngục
Nếu lỡ chúng mình hết thương nhau!

Con dao hai lưỡi
Mặt trên dưới đồng tiền
Làm sao vẹn nguyên mọi điều?
Tình yêu
Tình yêu mà

Thà yêu người dẫu biết có lần... đau
Và yêu người vĩnh viễn đến ngàn sau
Trời khuya lóng lánh ngàn sao
Bâng quơ tự hỏi đôi nào mắt em?

Thèm tay lá nõn
Nhớ tóc mây chiều
Nhỏ ơi Thứ Sáu tiêu điều
Hoàng hôn ngang phố ít nhiều nhớ nhung
Đèn xe loang loáng điệp trùng
Giăng giăng mây tím chập chùng chiều loang

Bỗng dưng nhớ nắng Sài gòn
Bỗng dưng tự hỏi Nhỏ còn nhớ ta?
Dằn lòng trĩu mối tình xa
Bỗng dưng thương quá, thiệt thà miền Tây

Này Điệp tím
Này hoa Hồng
Làm sao bày tỏ nỗi lòng Nhỏ hay?
Đêm sao trời rụng xuống tay
Giật mình lạnh ngắt ướt đầy giọt sương!

Đèn soi phản chiếu qua gương
Bóng không là bóng
Người dường mông lung
Áp vỏ ốc nghe nghìn trùng
Áp tay lên ngực run run nhịp buồn
Nhỏ à
Tóc mượt
Tay thuôn
Trái tim em chốn cội nguồn tình yêu
Thiên đàng
Địa ngục
Cũng liều!

No comments: