Thursday, April 5, 2007

Hoàng Hôn

Chiều nhiều gió cho nắng trời rơi rụng
Nhỏ đâu rồi để niềm nhớ mông lung
Vui ngắn ngủi tóc đuôi gà cụt ngủn
Tâm sự còn bối rối chuyện riêng chung

Vụng về vậy, bấy nhiêu không diễn tả
Giang vòng tay toan ôm ấp hương hoa
Hoàng hôn phố ngỡ quen mà bỗng lạ
Vừa thoắt gần...
Thoắt đó lại vời xa

Ngã xuống lề cây dài bóng nắng
Ngã xuống chân em, bóng trãi dài
Hình giận dỗi nên bóng đành câm lặng
Hình bỏ đi đâu
Bóng theo hoài

Ngày nhạt mất
Cất giữ vào bóng tối
Thương mặt trời cô độc chốn xa xôi
Hoa Hướng Dương đứng một mình bối rối
Đợi bình minh hôn nắng ấm đôi môi

No comments: