Thursday, April 5, 2007

Bão Rớt

Lạnh quá Nhỏ
Gió mùa Đông trỡ lại
Môi khô cằn
Tê cóng ngón bàn tay
Gió không cương đàn ngựa hoang chạy mãi
Rít trên đầu quất vun vút roi gai

Thương ngoài sân hoa Đào màu có nhợt?
Ơi Trà hoa rơi rớt bấy nhiêu bông?
Lồng lộn gió có phải là bão rớt
Chim Vành Khuyên đâu mất, có lạnh không?

Ôi mõng mãnh cánh Anh Đào thật tội
Gió ơi đừng phai mất chút màu môi
Gió vật vã làm hàng thông tóc rối
Nửa vầng trăng treo đỉnh núi lẻ loi

Ngồi đây bóng, cùng anh đừng nghịch ngợm
Gió đầy trời có cuốn mất mùi thơm?
Ngồi yên bóng, vì đêm vừa mới chớm
Lạnh đêm này anh cùng bóng ấp ôm

No comments: