Ừ sao trời Hạ oi bức quá
Ly đá chanh đường dịu lòng chưa
Mong gió như thầm mong tiếng "dạ"
Điệp tím im lìm trong nắng trưa
Trước cửa hoa hồng khơi nhớ Phượng
Hồi tưởng sân trường thắm hoa rơi
Vướng ánh mắt nhìn trong suối tóc
Thầm gọi xứ người dấu yêu ơi
Nắng gợi anh thèm nghiêng bóng nón
Đêm nằm áo trắng thướt tha bay
Giòn tan tiếng guốc ai rộn rã
Xa quá ngày xưa chưa nhạt phai
Ngoài hiên sáng rỡ muôn cây lá
Trời xanh không gợn áng mây qua
Trưa nắng quạnh hiu lòng đến lạ
Bao giờ nồng ấm lại tình ta?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment