Sâm sẩm tối
Âm u trời
Tím xa sắc núi
Rã rời mây tan
Xa lộ xe nối hàng hàng
Như người cảnh cũng vội vàng hoàng hôn
Hơi lạnh lạnh
Gió bồn chồn
Thông reo cứ ngỡ sóng cồn đại dương
Ngóng chờ ai ngọn đèn đường?
Mặt trời đi mất còn vương mây hồng
Sáng ngời lên tựa giòng sông
Dập dìu xe cộ buồn không một người?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment