Saturday, May 26, 2007

Liều

Nhẹ như trăng rụng xuống thềm
Hoa cam rơi xuống cỏ mềm giữa khuya
Vấn vương hương phút chia lìa
Suốt đêm hót gọi ai kìa họa mi?
Bây giờ-thuở đó còn chi
Ngược xuôi đời, nét nhu mì còn không?
Dù đêm vẫn đỏ hoa vông
Dù khuya khuất bóng hoa hồng vẫn thơm
Vẫn ấm nồng dù lửa rơm
Vẫn yêu dù biết... không cơm cháo gì!

No comments: