Tuesday, May 22, 2007

Tự Tình

Trăng vỡ hiên nhà tan ngàn mảnh
Hương của ngày xưa rộn lòng anh
Hoa trắng bên thềm dường ảo ảnh
Hy vọng đượm màu thêm lá xanh

Chạnh nhớ
Chạnh thương
Để chạnh buồn
Nhỏ ở bên trời hoài mong luôn
Mình anh đối diện từng đêm xuống
Sông suối nào không có cội nguồn?

Luống cuống ngàn đóa Nhài trốn gió
Hương đòi theo gió
Hoa không cho
Cuối cùng hương cũng hòa trời rộng
Nấn ná rồi hương cũng nhạt nhòa

Nhỏ bỏ anh rồi ngày trống rỗng
Hương bỏ hoa rồi rã rời bông
Như người ca sĩ vừa mất giọng
Lúa gặt hết rồi, nẽ ruộng đồng

Không,
Anh vẫn mãi chờ Nhỏ đó
Hoa cỏ thay mùa lại đơm hoa
Không phải vô tình mà máu đỏ
Son sắt như màu của tình ta

No comments: