Sunday, May 27, 2007

Bâng Khuâng

Em ơi Chúa Nhật đìu hiu quá
Đông mới giữa mùa
Em vẫn xa
Ba năm anh vẫn là khách lạ
Phố cổ hoài mong thuở phồn hoa

Những thềm đá đã mòn năm tháng
Hiên nhà trong trẻo giọt băng tan
Những bức phù điêu dần biến dạng
Đâu lối mùa Thu ngập lá vàng?

Trong ngàn giây phút vui duyên mới
Có phút giây nào thoáng nhớ anh?
Thương bậc thang lầu quay quắt đợi
Tiếng guốc rộn ràng
Mắt long lanh...

Em, lạnh ngoài kia-lạnh trong lòng
Bồ câu giờ cũng trốn mùa Đông
Trốn buồn, anh giấu trong tiềm thức
Thấp thỏm...
Trùng phùng có thực không?

Xuôi giòng...
Anh biết
Và em biết
Tuyết sẽ tan rồi xóa dấu chân
Em đi, từ đó tình biền biệt
Sao mãi hồn anh nhớ bâng khuâng?

No comments: