Tình anh như muôn lá
Em là ánh mặt trời
Mây mùa Đông khuất cả
Cây trơ nhành
Em ơi!
Tình anh khơi sông suối
Em nghìn trận mưa nguồn
Mùa khô lầm cát bụi
Giòng cạn chờ mưa tuôn
Tình anh muôn sóng biếc
Em là gió trùng khơi
Gió đâu rồi? Mất biệt
Sóng thốt không nên lời
Tình anh ngời hoa thắm
Em là nước mát lành
Bây giờ...
Em xa lắm
Hoa tàn, cây thôi xanh
Tình anh nồng như lửa
Em dưỡng khí cho đời
Biết tìm em đâu nữa
Tắt lửa lòng
Em ơi!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment