Những nụ hồng năm trước
Không níu được tình ta
Những vần thơ sướt mướt
Không kéo được tình xa
Không lẽ... là dĩ vãng
Không lẽ... tình lụi tàn
Theo gió tình phiêu lãng
Để mình anh bẽ bàng
Thời gian trôi... vô tận
Mai này... ngày Tình Nhân
Nhỏ bây chừ... bận rộn
Có nhìn hoa bâng khuâng?
Tần ngần ngang qua phố
Hoa hồng phô sắc hương
Dường như...
Thôi, khốn khổ!
Tình mơ hồ khói sương!
Dư hương còn phảng phất
Dáng xưa dường lẫn khuất
Giật mình gọi:
Em ơi!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment