Tình phụ gì đâu
Trách gì nhau
Ngỡ mãi bền lâu
Ngút ngàn đau
Anh đi ngàn dặm nào mõi mệt
Rời rã toàn thân một cái nhìn
Bão tuyết đường trường anh chấp hết
Chết cóng hồn anh, em vô tình!
Em,
Sao lần cuối không buồn tiễn?
Dù triệu vần thơ cũng vô duyên
Vậy đó,
Tình phai rồi, vĩnh viễn
Băng tuyết lạnh lùng Đông điềm nhiên
Mai mốt Xuân về chim lắm chuyện
Ríu rít đầu cành giữa muôn hoa
Rằng giữa mùa Đông trong xứ tuyết
Có kẻ thất tình vượt đường xa
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment