Nắng Hè gợi nhớ mùa xưa
Phượng rực rỡ
Phượng đong đưa... đố tình
Khản ve sầu-thơ thư sinh
Sóng sông lấp loáng
Lục bình tím trôi
Phượng môi Người
Phượng tim tôi
Phượng rơi thắm lối
Thế rồi Phượng xa
Phượng một ngày kết xe hoa
Thế là hết Phượng thướt tha tan trường
Mỗi mùa Phượng lại rợp đường
Mà sao thiếu Phượng?
Sân trường quạnh hiu
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment