Ước gì hoa Hoàng Lan biết nói
Sớt chia bao nỗi vui buồn
Trong triền miên bóng tối
Tình tôi mù lòa vẫn nhận biết hương xưa
Ước gì những giọt mưa
Chưa bao giờ ửng hồng áo trắng
Để hồn tôi mãi hoài tĩnh lặng
Vì yêu em tôi trăn trỡ cùng thơ
Ừ, tương lai ai biết trước bao giờ.
Phút bở ngỡ bao giờ cũng đẹp.
Vũ trụ tím dưới làn mi nhẹ khép
Ai chép phạt giùm trăm lần chữ "nhớ không?"
Mùa Hạ trường xưa chắc lại thắm Phượng hồng
Trong chiều muộn xứ người ơi Điệp tím!
Em xa xôi tôi tìm trong kỹ niệm
Thoáng Hoàng Lan chiêm nghiệm dấu yêu nào
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment