Tình ơi
Tròn, khuyết như trăng
Tình ơi
Mưa-nắng phải chăng duyên mình?
Ngỡ tình dường đã phục sinh
Đâu ngờ tình vẫn lặng thinh mõi mòn
Lá vàng bay, thay lá non
Qua nhiều mùa Hạ Phượng còn hồng tươi
Tình ơi
Dõi bước chân người
Mai sau gặp gỡ nụ cười rưng rưng?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment