Hoa Điệp xứ người nhớ gì đến tím
Mây tìm ai phiêu bạt khắp phương trời
Hạnh phúc ơi, giọt rượu nồng ngọt lịm
Tắt gió im lìm muôn cánh tím vẫn rơi
Vợi rồi nắng, ngàn dã quỳ nắm níu
Vợi yêu thương? Vương nặng trĩu ân tình
Đừng tự trách trái tim mình đau yếu
Thiêu đốt Hè, mưa xuống cỏ hồi sinh
Tập thiền định khi quanh mình giông bão
Tập lẻ loi khi xa vắng nhớ nhau
Anh tập riết mà chưa hề đắc đạo
Bởi vì em cô-bé-thích-làm-cao
Trong sách vở hồng huyết cầu nên máu
Trong tim anh bao nhiêu cánh Phượng hồng
Theo khoa học không mây ngày khô ráo
Theo tình mình sao hết nhớ mong anh?
Để dành nắng cho những ngày u ám
Để dành hoa cho dằng dặc mùa Đông
Anh muốn hỏi từ lâu mà chưa dám
Tấm lòng em có dành để anh không?
Bỗng chợt nhớ từ lâu mình chưa gặp
Bỗng chợt mong điện thoại mãi im lìm
Thời Áo Trắng em có còn truy cập
Để thơ buồn như Xuân vắng chim muôn
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment