Tường màu kem ngói đỏ
Cỏ vàng hoe trước thềm
Đêm đêm nằm nghe gió
Cuốn bụi mờ dầy thêm
Chiều ngựa hoang tung vó
Gõ giòn lưng đồi trơ
Dã quì chờ ai đó
Đỏ ráng chiều lơ ngơ
Hoa xương rồng nở trắng
Phải chăng hồn Quỳnh hương
Nơi này thừa thãi nắng
Vậy mà thiếu tình thương
Con đường đen uốn khúc
Giữa những cồn cát vàng
Một giòng sông mất hút
Phơi lòng cạn khô rang
Hàng chà là ngạo nghễ
Vươn tay níu mặt trời
Ước gì ai đó kể
Ngàn lẽ chuyện nghe chơi
Ta rời nơi đô hội
Về cõi gần vầng dương
Thấy quanh mình cằn cỗi
Thêm hoài mong Mến Thương
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment