Saturday, October 27, 2007

Đứng Giữa Hoàng Hôn

Nhỏ ơi thứ Bảy nhiều nhớ Nhỏ
Cỏ nắng Thu vàng dường xanh hơn
Gió vờn lác đác rơi lá đỏ
Chút lạnh cho lòng biết cô đơn

Chiều mơn man nhuốm tươi Hoàng Cúc
Hạnh phúc dường như vẫn xa xôi
Ôi làn tóc mượt chiều hun hút
Rưng ánh hoàng hôn đọng trên môi

Trôi mãi về đâu đàn mây tím
Ao ước gởi lòng theo cánh chim
Ai bảo mùa Thu vàng kiều diễm?
Nhỏ ở nơi xa thấu nỗi niềm?

Im lìm ghế trống trông lá rụng
Nắng đã phai nhòa, ngày cũng phai
Mặt trời nghiêng xuống gần thấp chũn
Ôm hoài không đụng dẫu với tay!

Thứ Bảy hoàng hôn nghiêng lá rơi
Trống trếnh buồn ơi, Nhỏ xa vời
Chiều tha hương lạnh, đêm chờ đợi
Đứng giữa hoàng hôn gọi Nhỏ ơi!

No comments: