Chợt thương lá vì lá không biết nói
Phút chia lìa lặng lẽ đổi màu thôi
Như lúc giã từ mình cùng bối rối
Màu lá Phong dường môi má xa xôi
Lá về cội, làm sao mình về cội?
Cánh Lục Bình theo sóng mãi trôi xuôi
Chim thiên di bay về Nam chi vội
Dõi chân trời bâng khuâng nhớ không nguôi
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment