Hậu giang dòng nước đục ngầu
Lục bình trôi dưới dạ cầu lơ thơ
Nay mai cầu nối đôi bờ
Con thơ, vợ trẻ bơ vơ đứng nhìn
Trách chi đá, thép vô tình
Hỏi ai soi lại bóng mình, lương tâm?
Sông ngàn năm trôi âm thầm
Nhịp cầu che mát chổ nằm các anh.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment