Saturday, October 27, 2007

Bỗng Dưng

Bỗng dưng không thích làm thơ nữa
Lửa tắt rồi sao?
Nhỏ làm cao?
Ngày mau hết quá, mưa trước cửa
Mây cứa mặt trời đỏ vết dao

Dạo đó Nhỏ còn ngồi xếp hạc
Anh còn nhút nhát thơ xa xôi
Thương lục bình trôi hoa tím ngát
Câu hát đồng dao còn vương môi

Rồi như con nước theo về biển
Có những niềm riêng, những buồn riêng
Bỏ nguồn giòng nước đi vĩnh viễn
Xa cội bềnh bồng biết truân chuyên

Bỗng dưng làm biếng không thơ nữa
Giữa chừng cây lá đã hanh hao
Hoài bão tan rồi, cành hết nhựa
Lệ rớt lên trời lóng lánh sao

No comments: