Chiều mẹ ngồi chải tóc
Búi chưa đầy trái cau
Nhớ xưa con đi học
Tóc mẹ chưa ngã màu
Nhớ ngày nào Cha kể
Mẹ leo ghế chải đầu
Sợi dài miên man thế
Thời gian trôi về đâu?
Dấu thời gian trán mẹ
Phai nụ cười thanh xuân
Hoàng hôn rưng rưng khẽ
Ngày đêm thay không ngừng
Mẹ ngừng tay gở lược
Chùm tóc như khói mây
Có bao nhiêu mơ ước
Cho con được thế này
Nhìn sương chiều bãng lãng
Bóng mẹ nhòa hoàng hôn
Trời mông mênh vô hạn
Sóng trùng dương ngập hồn
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment